hắc kim cổ đao

Uyên ương đao là một tiểu thuyết võ hiệp của Kim Dung, xuất bản lần đầu vào năm 1961 trên Minh Báo. "Uyên Ương Ðao là một cặp đao báu, ai chiếm được Uyên Ương Đao có thể xưng bá võ lâm. Võ lâm tranh giành; Thanh triều hoàng đế cũng muốn đoạt. Tập 1 bộ phim Truy Bắt Lính Đào Ngũ, thu hút người xem với những cảnh quay ấn tượng dàn dựng tại Hàn Quốc. Bộ phim truyền hình Truy Bắt Lính Đào Ngũ đánh dấu sự trở lại của mỹ nam Jung Hae In trên màn ảnh nhỏ. Những cuộc tìm kiếm và truy bắt những người lính đào ngũ trong quân đội Hàn Quốc, trong đó Trương Thúc Bình không hề xa lạ, ông là tác giả của trang phục trong các bộ phim nghệ thuật của Vương Gia Vệ, thiết kế cổ phục cho những movie võ hiệp kì ảo của Hong Kong xưa, chịu trách nhiệm tạo hình cho một vài phim của Trương Nghệ Mưu như Anh hùng, Kim lăng thập tam Sao Vũ Khúc là sao thứ sáu của Bắc Đẩu, thuộc âm kim, hóa khí là "tài tinh" chủ về tài lộc (tiền tài). chủ quản cung Tài Bạch. Nhắc đến Sao Vũ Khúc, mọi người cần lưu ý 2 tính chất nổi trội của nó như sau: Tài Tinh, chủ về tài lộc Cô.. 20 Th6 Sao Thiên Tướng - Định Chủ Đa Tài Phúc - Xuất Sĩ Chủ Phi Đằng #180: Tiểu Hắc ca uy vũ khí phách (1) #181: Tiểu Hắc ca uy vũ khí phách (2) #419: Tử Kim Sắc Huyết (1) #2224: Đao săn Bàn Cổ (2) #2225: Về hướng Tây giết địch (1) #2226: Về hướng Tây giết địch (2) #2227: Cơ hội tuyệt hảo #2228: Huyết chiến cổ tộc họ Kỷ (1) hadits pemuda hari ini pemimpin masa depan. Explore Main Page Discuss All Pages Community Interactive Maps Recent Blog Posts Thập Chu Niên Tiêu Chuẩn Thần Thoại Tái Lâm Phong Bao Hỏa Bao Lâm Bao Sơn Bao Âm Bao Lôi Bao Nhất Tướng Thành Danh 2011 2012 2013 2014 2015 2022 Tinh Hỏa Liệu Nguyên Thiên Phủ Thiên Lương Thiên Cơ Thiên Đồng Thiên Tượng Thất Sát Giới Hạn Chuyên Chúc Kỳ Phúc Ẩn Sơn Chi Ngọc Thần . Võ Bách Chiến Hổ Bí Kỳ Nhân Dị Sỹ Kế Tương An Xuất Bút Thiệt Như Chuyên Đậu Khấu Sao Đầu Hoàng Gia Quý Trụ Vãng Giả Khả Gián Chương Đài Xuân Vọng Cẩm Sắt Lương Duyên Hoạt Động Chuyên Chúc Văn Hòa Loạn Võ Trục Lộc Thiên Hạ Tự Tẩu Kỳ Thượng Binh Phạt Mưu Thích Hoạn Chi Tranh Binh Lâm Thành Hạ Thiên Lý Đan Kỵ Phong Hỏa Liên Thiên Võ Tướng Liệt Truyện Hoàng Cân Chi Loạn Chư Hầu Phạt Đổng Từ Châu Phong vân Trung Nguyên Lang Yên Hao Hổ Bi Ca Quần Anh Oái Tụy Vô Song Thượng Tướng Tài Tử Giai Nhân Chi Lan Ngọc Thụ Thiên Hạ Quy Tâm Đại Hán Đồ Cao Giang Hồ Chi Viễn Huyền Hồ Tế Thế Túng Hoành Bãi Hạp Khuông Đỉnh Viêm Hán Thái Bình Giáp Tử Dị Quân Đột Khởi Online Mobile Đại Lục Mobile TW/Eng Chế Độ Chế Độ Chuẩn Quốc Chiến Vương Triều Chiến Khoái Nhạc Mobile Đại Lục Mưu Công Thiên Thái Hư Huyễn Cảnh Online Thiên Lý Tẩu Đan Kỵ Thủ Vệ Kiếm Các Trung Đảm Anh Kiệt Chư Hầu Phạt Đổng Quyết Chiến Hổ Lao Quan Long Chu Chi Độ Thập Chu Niên Quan Độ Chi Chiến Văn Hòa Loạn Võ Thiên Thư Loạn Đấu Thập Điện Diêm La Khu Quỷ Trục Tà Thần Võ Tái Thế Niên Thú Danh Sách Tướng Chế Độ Quốc Chiến Vương Triều Chiến Thế Lực Tào Ngụy Thục Hán Đông Ngô Quần Hùng Tây Tấn Thần Danh Sách Bài Đánh Bộ Quân Tranh Bộ Ứng Biến Chức Năng[] Khi Sát mục tiêu không còn bài trên tay, mục tiêu sẽ bị mất 2 máu. Chú Thích[] Community content is available under CC-BY-SA unless otherwise noted. Fan Feed Thất Tinh Lỗ Vương Cung Theo ý kiến cá nhân thì mình thấy quyển 1 mở đầu khá nhẹ nhàng, giúp người đọc dễ dàng hòa nhập theo câu truyện của Ngô Tà. Từng nhân vật xuất hiện khá ổn, mỗi người một nét riêng. Nhất là nhân vật Tiểu Ca xuất thân khá bí ẩn, bên cạnh là Hắc Kim Cổ Đao. Không giống như phim, Nguyên tác không có bạn High Thiếu hay Trần Thừa Trừng vớ vẩn gì gì đó , mà xuất hiện hai nhân vật khác. Nhân vật xuất hiện trong quyển 1 Ngô Tà nhân vật chính của tuyện, là chủ một cửa hàng bán đồ cổ ở Hàng Châu, Trung Quốc. Có ông nội là thổ phu tử trộm mộ nổi tiếng ở Trường Sa năm xưa, thuộc Nam Phái. Khá am hiểu về sử học, đồ cổ và kiến trúc. muốn tìm hiểu rõ hơn các bạn hãy tra Google nhé Tiểu Ca nhân vật bí ẩn, mua lại Hắc Kim Cổ Đao Long Tích Bối từ Ngô Tam Tỉnh. Rất thông thạo về cổ mộ. Xuất quỷ nhập thần, tiêu diệt bánh tông, huyết thi, thi biệt,… dễ như trở bàn tay. Cực soái, cực ngầu >< Ngô Tam Tỉnh chú Ba chú của Ngô Tà, trộm mộ có thâm niên, có thể gọi là “ trời sinh đạo mộ tặc”. Hiện giờ cũng bán đồ cổ. Phan Tử người của chú Ba, từng là quân nhân. Khỏe mạnh, gan dạ. Bàn Tử một tên trộm mộ thuộc Bắc Phái, gặp bọn Ngô Tà trong Thất tinh Lỗ Vương cung khi dạo ma cả bọn. Tuy béo nhưng thẳng thắn, nhanh nhẹn, rất mạnh và theo mình thì khá hóm hình. Vương Minh người làm trong cửa hàng của Ngô Tà. Đại Khuê người của chú Ba Ngô Tam Tỉnh. Nhát gan, ham tiền, thể lực khá tốt. Gã răng vàng người đưa cho Ngô Tà sách lụa. Lão Dương chỉ được nhắc đến tên gã răng vàng được lão Dương giới thiệu đến chỗ Ngô Tà chưa xuất hiện trong quyển 1. Bạn thân của Ngô Tà, hiện đang ngồi tù. Tên đánh xe và tên lái thuyền giả vờ giả vịt để lừa người khác, chủ ý là giết người cướp của. Sau tên lái thuyền chêt trong động xác. Lư Đản Đản con chó được nuôi bằng xác chết, có mùi rất hôi. Về các thắc mắc như Bánh Tông ma là gì? Thi biệt là gì? Tầm long điểm huyệt là gì? Nam – Bắc phái là gì?…trong truyện đều ghi chú rất rõ nên mình cũng không nói nữa. Tất nhiên là mình cũng không thể tóm tắt lại cả câu chuyện nên mình chỉ nêu suy nghĩ về một số chi tiết thôi. Mà giờ mình đã đọc sang quyển 4 rồi nên cũng không nhớ rõ từng chi tiết một mà kể nữa. Các phần sau sẽ cố gắng viết cái này trong khi đọc truyện để bám sát nội dung hơn nhé!J Ok? Vì ảnh hưởng của phim nên khi đọc truyện thấy rất khác, kiểu như một thế giới khác vậy. Thế giới Đạo Mộ chứ không phải Hộ Mộ. Ngô Tà tính cách cũng tốt nhưng không phải kiểu “thánh nữ” như trong phim. Nói chung là từ lúc bắt đầu các chi tiết đều rất chân thật chứ không ảo tung chảo đâu, hihi. Mình khá thích cảnh trong động xác, nhưng cũng chỉ hơi rợn rợn thui chứ không hẳn là sợ quá. Dù gì đây cũng không phải truyện kinh dị lắm nên các bạn cứ yên tâm mà đọc. Cảnh này là lần đầu tiên Tiểu Ca ra tay cứu mọi người bằng máu của anh. Qúa ư là ngầu luôn. Khi đọc cảm giác bạn Bánh Tông cũng đáng sợ hơn là trong phim. Khi Ngô Tà nhà ta nhìn xuống nước thì bạn ấy ở ngay sau lưng. Kiểu “ Hi! Tui là Bánh Tông đây!”… Cảnh Tiểu Ca nói chuyện với “ thứ” nằm trong quan tài cũng khiến mình ấn tượng. Cái nằm trong quan tài không sợ, lại thấy sợ Tiểu Ca mới lạ chứ. Anh được miêu tả là “cười khành khạch” mới ghê. Sau đó cả bọn tìm ra Thất Tinh Lỗ Vương Cung 7 cỗ quan tài. Mọi người có thể thấy bố cục của mộ huyệt ở sơ đồ dưới đây. Trên cùng bên phải là từ cửa mộ tiến vào, phòng có quan tài của huyết thi mà Tiểu Ca nói chuyện với ổng chính là ở đây. Tiếp theo là hành lang dài dẫn đến 7 cỗ quan tài xếp theo chòm sao. Bên cạnh bạn có thể thấy đạọ động được đào thông ra hành lang. Đường đứt nét ở hành lang dẫn đến nơi Ngô Tà, Phan Tử và Bàn Tử chiến đấu với hàng trăm con thi biệt. Phần Bàn Tử xuất hiện thì thôi rồi. Ban đầu cứ tưởng quỷ hay ma gì đó. Tự dưng có thêm một cái bong không biết của ai, hỏi bạn có sợ không. Cái ông này xuất hiện cũng phải dọa người ta một trận mới chịu. Đây là cổ mộ chứ có phải nhà ổng đâu mà đội chum sành lên làm gì, tính dùng làm mũ bảo hiểm chắc. Trong quyển một, phần khiến mình sợ nhất lại là khi Ngô Tà lạc mất mọi người. Nghĩ xem, trong một nơi tăm tối đáng sợ như vậy lại chỉ có một mình, thật khủng khiếp. Giờ mới thấy phục Bàn Tử, toàn đi đổ đấu trộm mộ một mình. Qủa thật Phan Tử quá là anh dũng, sẵn sang hy sinh mình để cứu Tiểu Tam Gia Ngô Tà. Đọc cảnh đám thi biệt cắn xé anh, chui cả vào mồm và bụng anh, đau long quá L May mà có Tiểu Ca nhảy từ đâu ra cứu. Cái cách anh nhảy xuống, chứ không phải rơi xuống, khiến mấy con thi biệt chạy toán loạn. Trời ơi, có thể ngầu hơn nữa không??? Trả lời Có thể. Vâng, quả thật anh Bàn Tử không chịu ngồi yên chút nào. Đang trong lúc nguy cấp, ma quỷ sắp nhào đến, Muộn Du Bình bảo phải yên lặng, vậy mà anh còn làm cái “ BỦM” má ơi!!! Giờ này mà còn đánh r-m được, sợ thật. Cửu đầu xà bách thực ra là một cái cây, ban đầu mình tưởng lợi lại lắm, hóa ra cũng chỉ treo ngược người ta nên mà thôi. Quan trọng nhất là để giấu quan tài bên trong. Cảnh Ngô Tà và Bàn Tử bị xác hồ ly mắt xanh gây ảo giác cũng rất hay. Hay ở chỗ chú Ba từ đâu ra nói đã nhìn thấy xác Bàn Tử nên đây hẳn không phải là Bàn Tử. Lúc đó quả thực mình không hiểu gì luôn, còn tưởng BT là quỷ thật, hóa ra tất cả chỉ là Hư cấu. May cho Ngô Tà là vô tình ăn được Kỳ Lân Kiệt một loại thuốc quý nên mới thoát khỏi ảo giác. Sau này cũng nhờ nó mà máu có thể trừ bọ trở thành bình diệt côn trùng di động giống như máu của Tiểu Ca. Mình rất thích thú khi thấy Ngô Tà lấy được chìa khóa ngọc và hộp tử kim từ nữ thi và hồ ly mắt xanh. Cuối cùng thì cũng có cái gì đó mang về rồi. Tiểu Ca trở lại rồi! Hú hú! Anh đi biệt tích va trở lại cực cool với cái đầu của huyết thi. Thật là, cứ làm mình đau tim là sao? Hình xăm Kỳ Lân xuất hiện lần đầu tiên đây. Về phần mở quan quách, tìm thấy xác “chưa chết” cũng không có gì đáng nói. Bộ giáp ngọc hiếm thì hiếm đấy, nhưng quéo mang về được, hehe. Hộp tử ngọc giải thích cho mọi người một phần về cuộc đời của Lỗ Thương Vương, nhưng phàn chính lại do Tiểu Ca giải đáp. Bí ẩn đần được hé lộ, Thiết Diện tiên sinh mới là người nằm trong quan quoách. Nhưng Lỗ Thương Vương thật đâu thì chẳng ai biết. Tạm biệt Đại Khuê, anh xuất hiện chưa được bao lâu nhưng đã phải ra đi vì một lý do quá phũ Đập chết muỗi, à nhầm thi biệt chúa. Thôi thì ra di yên lành đi, lại còn muốn kéo theo người khác làm gì. Không phải bọn họ không muốn cứu anh, mà là cứu không nổi. Khổ thân Ngô Tà, suýt bị anh hại chết theo. Cuối cùng cũng thoát khỏi cổ mộ. Điều đau dớn nhất là Tiểu Ca! Anh đi đâu rồi. Không một lời từ biệt vậy sao. Những người kia, sao có thể đốt lửa trong khi chưa biết Tiểu Ca đã lên được hay chưa? Thật là Nhẫn Tâm. Khi mọi thứ dương như đã trở lại bình thường thì sự việc không bình thường chút nào lại xảy ra. Sách lụa tơ vàng là giả, chú Ba đổ tội cho Tiểu Ca còn chưa biết rõ sự tình thế nào mà. Nói thật là mình không bao giờ nghi ngờ Tiểu Ca, từ đầu đến cuối. Sao lỡ đổ oan cho Muộn Du Bình của tui vậy? Hộp Tử Kim, chương cuối đây. Mình biết là cái hộp này rất quan trọng mà, Ngô Tà lấy được đúng là hên quá. Nhưng chìa khóa ngọc chỉ dùng để khóa, muốn mở phải dùng mã số. Ấy thế mà Thiên Chân biệt danh của Ngô Tà của chúng ta thông minh thiệt, vẫn còn nhớ dãy số trên thắt lưng của người Mỹ đã chết trong cổ mộ là 02200059 và dùng nó để mở hộp. Kết quả là mở được thật, trời ơi, bên trong hộp chính là…Hết mịa nó quyển 1. Bí ẩn Được rùi, đó là quyển 1, tựa “Thất Tinh Lỗ Vương Cung”. Sauk hi đọc hết mình có vài câu hỏi nảy ra trong đầu như sau Tiểu Ca! Huynh đi đâu? Mau trở lại đây! Xuất thân của Tiểu Ca? Tại sao chú Ba lại nghi ngờ Tiểu Ca? Trong Hộp Tử Kim là gì? Đám người tây làm việc cho ai? Xuống cổ mộ để làm gì? Lỗ Thương Vương thực sự là ai? Bây giờ xác đang ở đâu? Sách lụa tơ vàng là do ai tráo? Có phải thực sự là giả? Cứ tưởng sang quyển 2 mọi thắc mắc sẽ được gỡ bỏ. Ai ngờ lại càng rối hơn. Thật là phục Tam Thúc quá đi!!! Chuyện thứ hai Hắc Kim Cổ Đao 【Ngô Tà thị giác】 Tác giả Tử Tang Editor Phi Phi Ngô Tà lớn bằng này còn chưa gặp được ai như vậy… cùng ở dưới một mái hiên nhưng có thể cả ngày cũng không nói với y câu nào… Muộn Du Bình đáng chết1, y đứng trước cửa phòng Tiểu Ca nghĩ như vậy. Muộn Du Bình kia tới tiệm đồ cổ của y cũng được bốn năm ngày, lời có thể nói vẫn chưa tới bốn năm câu. Mỗi ngày không phải ngủ thì là nhìn lên xà nhà ngẩn người. Thỉnh thoảng mất tích mấy canh giờ, hỏi hắn đi đâu vậy cũng không trả lời, đơn giản là muốn làm người ta nghẹn chết! Tiểu Tam Gia rất ấm ức, nhưng vẫn ổn định tâm trạng, gõ cửa phòng Tiểu Ca. Cửa mở ra trong nháy mắt, Ngô Tà nghiêm túc nghi ngờ hắn căn bản vẫn luôn đứng sau cửa, chỉ chờ người khác gõ cửa. Muộn Du Bình dùng đôi mắt đen như mực nhìn y chằm chằm, lẳng lặng hỏi “Có gì chỉ bảo”… Tiểu Tam Gia càng thêm uất ức, cắn rang, vẫn rất tận tình đưa bức thư Vương Minh vừa giao đến cho Muộn Du Bình. 【Cháu cả, chú và Phan Tử buổi tối sẽ tới. Nhớ làm món cá chua. Chú Ba.】 Muộn Du Bình xem xong thư, trả tờ giấy dúm dó lại cho Ngô Tà, mặt vô biểu tình quay đầu đi định đóng cửa —— Tiểu Tam Gia lúc này đã một bụng ấm ức, “binh” một tiếng dùng tay chèn ở khung cửa, nghiến răng nghiến lợi nói với Muộn Du Bình “Tiểu Ca, trong nhà không có thức ăn, phiền ngài theo tôi đi chợ một chuyến.” Vì vậy, chợ bán thức ăn náo nhiệt nhất góc thành khu, liền xuất hiện một nam nhân xa lạ vận một thân trường sam vải gai màu đen, lạnh lùng suốt buổi, bị Ngô gia Tiểu Tam Gia kéo đi khắp nơi chém giá. “Tiểu Tam Gia, vị này chưa từng thấy qua, là thân thích của quý phủ?” A Quý bán dưa lưới chen vào hỏi. “Ừ, coi là vậy đi.” Ngô Tà ôm một trái dưa lưới, ước lượng cân nặng, trong lòng tính toán giá cả, “Trái này nhiều nhất giá hai mươi xu, tiểu gia ôm đi~” nói xong lấy trong túi ra hai đồng ken. A Quý vẻ mặt đau khổ nhận lấy tiền. Ngô Tà vừa nghiêng đầu, lại phát hiện Tiểu Ca đang đứng bên cạnh hàng gia cầm, ngẩn người nhìn chằm chằm một đám gà con mới nở. Y không khỏi buồn cười, chẳng lẽ Muộn Du Bình này thích gà con vàng vàng? Đột nhiên, gian hàng bên cạnh dưa lưới có một đám người chen tới, ồn ồn ào ào xô xô đẩy đẩy, một người mặc áo bẩn thỉu trong đó đẩy Tiểu Tam Gia lảo đảo một cái, đã vậy cũng không nói xin lỗi mà nghiêng người chạy ra —— Không đúng! “Cái ông nội ngươi! ” Ngô Tà vừa sờ ngực lập tức kêu to lên, “Túi tiền của tiểu gia ——” Trương Khởi Linh vừa nghe tiếng kêu của Ngô Tà lập tức xoay người, phóng tầm mắt xác định được tên trộm, nhấc chân giẫm lên giá gỗ chất đầy dưa lưới, tung người nhảy lên không, phóng qua đỉnh đầu đám người, sau khi tiếp đất chỉ cách tên trộm vài thước. Nhưng hắn vẫn không nhanh bằng Ngô Tà Tiểu Tam Gia nổi sùng cầm trái dưa vàng óng bên tay, hung hăng ném vào đầu tên trộm —— Trực tiếp trúng mục tiêu. Trương Khởi Linh đồng thời nhanh nhẹn nhảy lên, đầu gối thúc vào lưng người nọ ép hắn xuống đất. Tiểu Tam Gia lúc này mới chậm rãi vạch đám người đi tới, lộ ra một nụ cười người súc vô hại “Giải lên quan!” Ở phòng tuần bộ phí không ít thời gian, chờ hai người xách giỏ thức ăn trở lại Tây Linh Ấn Xã, trời chiều cũng đã đỏ rực. Ngô Tà vừa bước vào cổng, đã nghe tiếng Vương Minh hết sốt ruột lại lo lắng “Vị gia này, xin ngài đừng động vào cái chậu thanh ngọc này mà, là hàng thật thời Càn Long đấy, nhỡ rơi vỡ lão bản chắc chắn lột da tôi!” “Hắc hắc hắc, sợ cái gì, rơi hỏng tôi đền cậu một một cặp thời Bắc Tống~” Hắc Nhãn Kính vừa nói dùng đầu ngón tay lật tới lật lui chậu thủy tiên bằng thanh ngọc, Vương Minh bị dọa sợ đến sắp khóc. “Tề đoàn trưởng,” Tiểu Tam Gia mở miệng, “Chậu thanh ngọc này hiện trị giá ba vạn pháp tệ, hơn nữa tiểu gia tôi chỉ thu giấy năm đồng có đóng dấu Trung Hoa thư cục.” Hắc Nhãn Kính nghe vậy lập tức thả chậu trở lại, mỉm cười nói, “Èo ui, Tiểu Tam Gia thứ tội, chỗ ngài quá nhiều đồ tốt, nhịn không được~” Ngẩng đầu lại thấy Trương Khởi Linh không nói một lời, đầy tay nào cá, dưa cùng thức ăn xách ra hậu đường, “Tiểu Tam Gia ngài thật là kiên nhẫn,” Hắc Nhãn Kính thở dài nói, “Có thể sai được Câm Điếc chạy việc, trừ Tứ A Công, ngài là người đầu tiên đấy.” Ngô Tà lơ đễnh lắc lắc tóc con che trước mắt “Quá khen.” nói xong liền nhét tất cả nguyên liệu đang cầm vào tay Hắc Nhãn Kính, nhìn gã cười mát mẻ, “Phiền Tề đoàn trưởng cũng tới phòng bếp giúp một tay đi.” Trong phòng bếp một bãi rối ren —— nói đúng hơi, là Vương Minh một bãi rối ren. Tay trái thêm bột vào canh, tay phải cắt đậu hủ, miệng còn không ngừng phân phó “Tề đoàn trưởng, phiền ngài bóc măng giùm! Tiểu Ca, ngài đừng nhìn nữa, cá kia không được để sống, ngài trụng sơ qua! Lão… lão bản, nồi kia phải để mở, ngài hé ra một chút!” “Vương Minh cậu càng ngày gan càng lớn nhỉ, dám sai tôi giúp cậu mở nồi.” Ngô Tà ngồi chồm hổm dưới đất, ngón tay búp hành chọt vào dưa lưới, “Tháng sau trừ một nửa tiền.” “Lão bản!!” Vương Minh hoàn toàn tuyệt vọng, vẻ mặt đưa đám nghiền đậu hủ trong tay đến nát bấy. Tiểu Tam Gia lại vờ như không thấy, tin chắc tiểu nhị nhà mình nên nhẫn nhục như thế mới tốt. Đứng dậy lon ton chạy đến bên cạnh Muộn Du Bình, đưa tay về phía hắn “Tiểu Ca, cho tôi mượn loan đao của anh một chút.” Muộn Du Bình đối diện con quế ngư mập mạp không biết đang nghĩ gì, nghe vậy cũng không hỏi nhiều, đôi mắt đen như mực nhìn chòng chọc Ngô Tà một hồi, lại thật sự xoay người trở về phòng cầm miêu đao đưa cho y. “Hừ hừ,” Ngô Tà vén tay áo lên, tính ham chơi nổi lên, “Tiểu gia hôm nay phải giết ngươi, trái dưa!” tiếng nói chưa dứt đã giơ miêu đao lên, thế như cầu vồng chém xuống —— Miêu đao lại chỉ nhàn nhạt cắt vào vỏ dưa, cắm vào phần ruột rồi cũng không động đậy nữa. “Tiểu Tam Gia, ngài đây cũng quá trói gà không chặt rồi~” Hắc Nhãn Kính cười không dứt. “Dưa này chưa chín, tiểu gia ngày mai sẽ đi tìm A Quý tính sổ.” Ngô Tà nắm chuôi miêu đao, làm thế nào cũng không rút đao ra được, phồng má đến đỏ bừng. Muộn Du Bình lại đi tới, đưa hai ngón tay kỳ lạ ra, trông rất nhẹ nhàng gõ một cái lên sống đao —— Miêu đao “Soạt!” một tiếng bổ thẳng xuống, dưa lưới mập dày chia ra làm hai. Tiểu Tam Gia chết trân tại chỗ chừng hai phút, xoay người vỗ vỗ vai Muộn Du Bình, “Tiểu Ca, sau này bổ dưa xắc thức ăn đều giao cho anh.” Cứ thế nhốn nháo chừng hai canh giờ, khi Ngô Tam Tỉnh cùng Phan Tử bước vào Tây Linh Ấn Xã, thức ăn đã sớm dọn đủ lên bàn. Nấm mèo trộn chua ngọt, măng kho xì dầu, canh rau nhút Tây hồ, thịt hấp lá sen, đầu cá nấu đậu hủ, gà bát bảo, còn có món cá chua độc quyền của Vương Minh, lấp kín một bàn vuông. Ngô Tà ra đón, cười đùa gọi một tiếng chú Ba. Ngô sư trưởng của hạt Giang Chiết lập tức không giữ được vẻ mặt hồ ly lạnh lùng nữa, giơ tay lên xoa đầu thằng cháu cả “Thế nào, hai người kia không làm khó dễ cháu chứ?” “Ai dám làm khó cháu chứ.” Ngô Tà bày bộ chén đũa cuối cùng, “Tiểu gia cháu thế mà chế phục Muộn Du Bình và Hắc Nhãn Kính đến là ngoan ngoãn.” “Hừ, chu Ba đây còn không biết mày, cũng chỉ giỏi nói mồm thôi.” Ngô Tam Tỉnh cởi áo lông đen xuống, Phan Tử lập tức đón lấy đem vào trong treo. Mọi người nghe tiếng động ra ngoài nghe ngóng. Chủ khách gặp nhau, nhường chỗ ngồi vào bàn, tất nhiên không nói lời nào. Ngô Tam Tỉnh ngồi hướng nam, phó quan của ông là Phan Tử luôn ngồi bên tay trái ông. Hắc Nhãn Kính ngồi bên phải ông trong bàn, sau đó theo thứ tự là Muộn Du Bình và Ngô Tà. “Ngô sư trưởng, nghe danh không bằng gặp mặt,” Hắc Nhãn Kính nhìn qua vô cùng am hiểu kiểu tình huống trên bàn rượu này, bưng rượu lên liền thuần thục uống kính, “Sư trưởng quản lý một vùng Giang Nam rộng lớn này mười năm cũng không ai dám động, vì điều này, Hạt Tử phải uống~” “Hai vị quá khiêm nhường rồi,” Ngô Tam Tỉnh cười giảo hoạt, giơ ly rượu lên tặc lưỡi một cái, “Trong quân đều biết, Trương thượng úy cùng Tề trung úy, là chiến đao và quân pháo cường đại nhất quân đội Bắc Dương từ trước tới nay —— hai vị có thể tới Hàng thành là vinh hạnh của Ngô Tam Tỉnh ta.” Nói xong, Hắc Nhãn Kính và chú Ba lại là một màn hi hi ha ha tâng bốc nhau. Ngô Tà cùng Phan Tử cũng hiếm khi gặp mặt, hàn huyên mấy câu. Chỉ có Muộn Du Bình một chút phản ứng cũng không có, chỉ lo cúi đầu dùng bữa. Động tác hắn gắp thức ăn rất nhẹ, tựa hồ không dùng chút sức lực nào. Nhưng Ngô Tà biết, đó là bởi vì lực cổ tay hắn cực lớn lại có thể khống chế cực chuẩn xác. Vô cùng kỳ diệu, Tiểu Tam Gia ngây thơ nghĩ. “Nghe nói hai vị đoàn trưởng vốn mỗi người chỉ có hơn bốn trăm thủ hạ?” rượu quá ba tuần, Ngô Tam Tỉnh rút một điếu thuốc đưa cho Hắc Nhãn Kính, “Quân đoàn bình thường không phải đều biên chế gần hai ngàn sao…” lão hồ ly thắc mắc, trên mặt lộ vẻ biết rõ còn hỏi. “Nuôi một bầy chó không bằng dưỡng một con sói.” Mọi người hoàn toàn không ngờ Muộn Du Bình lúc này đột nhiên lên tiếng, ánh mắt cả bàn lập tức đồng loạt tia về phía hắn. Không ngờ, Trương Khởi Linh nói xong những lời này lại bắt đầu như không có gì tiếp tục dùng bữa, tựa như câu nói vừa rồi kia không phải do hắn nói. “Ha ha ha, cũng không hẳn,” Hắc Nhãn Kính lập tức đứng ra hòa giải, “Nhiều người chưa chắc dễ hành sự. Ngô sư trưởng không phải cũng thế sao, được xưng bốn vạn người một trưởng, trên thực tế mới không đến một vạn, hưởng lương bốn vạn quân đảng quốc, đồng thời còn làm nghề đãi đất rồi súng ống… mấy năm này kiếm chắc không ít?” “Nói hay nói hay!” Ngô Tam Tỉnh nheo lại mắt hít một ngụm khói, “Nuôi sống các huynh đệ thôi.” “Nói đi,” Muộn Du Bình đột nhiên buông đũa xuống, nâng mắt nhìn Ngô Tam Tỉnh, “Tìm chúng tôi làm gì?” “Ngô mỗ muốn gắp một lần lạt ma lớn.” Ngô Tam Tỉnh cũng không quanh co, nói thẳng, “Từ Hàng thành về phía bắc năm mươi dặm, dưới chân núi Tiêu sơn có một tòa hoàng lăng Nam Tống ảo diệu. Tuyệt đối là một cái đấu béo bở.” “Ngô sư trưởng nếu đã biết ở đó có đấu, sao không tự mình đi đào,” Hắc Nhãn Kính cũng hỏi thẳng, “Biết rõ tôi cùng Câm Điếc giá cao, tội gì nhất định phải phân vào cùng một chén canh?” Ngô Tam Tỉnh cười đứng lên “Hai vị trên đường cũng xưng Nam Hạt Bắc Ách, loại đấu béo này dĩ nhiên là phải tìm người đáng tin cậy nhất mới có thể đào sạch sẽ. Không mời các người thì mời ai? Hơn nữa…” ông dừng một chút, “Trước khi tìm đến mộ người chết còn phải qua một ải người sống —— là bọn giặc cỏ chiếm cứ ở Tiêu sơn. Đám giặc cỏ đó cũng coi như là khách quen mua súng của tôi, không tiện ra mặt. Cho nên mời hai vị lạ mặt ra tay.” Nghe vậy, mặt Ngô Tà không được tự nhiên giật giật, đặt đũa xuống ăn cũng không vô nữa… tên giặc cỏ mập mạp mà chú Ba nói, y thế mà lại rất quen thuộc. Không ngờ chú Ba hôm nay vì minh khí trong hoàng lăng kia, lại phải… “Ai da, khó trách người đời đều thích gọi Ngô sư trưởng là lão hồ ly, kiểu đổ đấu thuê một đá hai chim này, thật đúng là chỉ có tôi và Câm Điếc có thể làm được.” biểu cảm của Hắc Nhãn Kính khuất sau kính râm, nhìn không rõ lắm, “Công việc này chúng tôi có thể nhận, nhưng từ lúc trốn được khỏi chỗ Tứ A Công, chúng tôi trừ những cận vệ binh thân cận nhất ngoài kia thì cái gì cũng không mang, ngay thứ gì đó trông như súng cũng không.” “Cái này thì dễ,” Ngô Tam Tỉnh nháy mắt với Ngô Tà, “Ngày mai dẫn hai vị gia đến hí viên tìm Giải Tử. Tiền ghi hết vào sổ của tiệm nó.” Ngô Tà gật đầu một cái, nghĩ đến ngày mai có thể gặp Tiểu Hoa, tâm tình mới khá hơn chút. Vấn đề trọng yếu nhất đã bàn xong, hai bên cũng không nói gì nữa, chẳng bao lâu thì giải tán. Ngô Tà cũng nổi lòng tốt, không bắt Vương Minh ở lại đến giờ đóng cửa tiệm mà cho cậu về nhà. Cửa tiệm lớn như thế chỉ còn lại hai người y và Muộn Du Bình. Tiểu Tam Gia chậm rãi đóng cánh cổng gỗ du lại, buột khóa. Gió đêm đầu xuân thổi qua khung cửa sổ chạm rỗng khiến người ta nhẹ nhàng khoan khoái. Ngô Tà đứng trước cửa sổ một hồi mới chịu đóng cửa. Xoay người lại, lại thấy Muộn Du Bình đứng trước một kệ hàng đầy bụi bặm, thò tay móc từ tầng dưới cùng ra một món bọc màu xanh xám thật dài. Muộn Du Bình thả bọc ấy lên khay trà, mở ra, lộ ra một thanh trường đao dài hơn thuớc, vỏ đao toàn thân đen tuyền, ngoài vỏ khắc đầy những hoa văn vàng kim phức tạp. Mắt Muộn Du Bình lóe lên một tia sáng, hắn rút đao ra khỏi vỏ. Chỉ thấy thân đao đen bóng dưới ánh đèn hiện ra màu vàng bóng loáng, giống hệt Hắc Kim Cổ Đao được ghi lại trong bút ký của gia gia. Ngô Tà kinh ngạc nói không nên lời, bởi y hoàn toàn không nhớ rõ mình từ lúc nào mua vào thứ Long Tích Bối tuyệt phẩm như thế. Muộn Du Bình cầm đao khua qua khua lại mấy cái, hiển nhiên hết sức vừa ý, liền mở miệng hỏi “Bao nhiêu tiền?” Lần này lại làm khó Ngô Tà. Bởi y không nhớ rõ cái giá lúc mình mua vào, tự nhiên cũng sẽ không ước chừng được nên bán ra bao nhiêu. Huống hồ, người mua lại là Tiểu Ca… Suy nghĩ một hồi, Ngô Tà nói “Bảo vật chân chính đều là vô giá. Tiểu gia tôi thật không nhớ nổi mua vào cái Long Tích Bối này lúc nào, Tiểu Ca nếu anh thích, tôi và anh đổi đi.” Muộn Du Bình hơi nheo mắt, lẳng lặng hỏi, đổi cái gì? “Con ngựa vàng của anh, chính là con ngựa gầy thiệt gầy đó,” Ngô Tà có chút ngại ngùng cười, “Tiểu gia từ lần đầu tiên thấy nó thật ra đã thích rồi, rất giống con ngựa Lư Đản Đản tôi cưỡi ngày bé. Tôi dùng Hắc Kim Cổ Đao đổi ngựa của anh, được không?” “Thành giao.” Muộn Du Bình nói xong, thu đao vào vỏ, động tác gọn gàng lưu loát lại còn mang theo một mảng quang ảnh. Nhưng Ngô Tà vẫn không bỏ lỡ khoảnh khắc khóe miệng hắn tựa hồ cong lên rất khẽ. Tiểu Ca cười lên trông thật đẹp, Tiểu Tam Gia ngây thơ nghĩ. ====================================== Chú thích 1 Nguyên văn ai thiên đao đích Muộn Du Bình 挨千刀的闷油瓶, trong đó “ai thiên đao” lấy từ câu nói “thiên đao vạn quả, lăng trì xử tử”, nữ sinh Trung Quốc thường dùng mắng bạn trai khi dỗi v Tiểu Ca Muộn Du Bình Giới thiệu sơ lược Trương Khởi Linh, một trong số các nhân vật chính trong tác phẩm “Đạo mộ bút kí” của tác giả Nam Phái Tam Thúc. Ngô Tà ngầm gọi anh là “Muộn Du Bình”. Từng sống ở một công xưởng làm ngọc thuộc vùng Thượng Tư, Quảng Tây, trước đây là cộng tác đắc lực của Trần Bì A Tứ, hiện tại cùng với Ngô Tà và Bàn Tử hợp lại thành bộ ba “Thiết tam giác” thông tin từ nguyên tác. Tên tiếng Trung Trương Khởi Linh Phiên âm nước ngoài Kylin Zhang Biệt danh Muộn Du Bình, Tiểu Ca Quốc tịch Trung Quốc Nghề nghiệp Trộm mộ Thông tin nhân vật Trương Khởi Linh là một danh hiệu riêng, xuất hiện thông qua “tuyển chọn” trong gia tộc, làm người thừa kế chính thức chức vụ trưởng tộc của thế gia trộm mộ – Trương gia. Ngô Tà cho rằng anh cũng đồng thời là người trông coi việc khâm liệm cho người trong Trương gia lâu. Sở trường Đánh nhau, đổ đấu, súc cốt công, dịch dung, đóng kịch được Ngô Tà ví như diễn viên điện ảnh đạt giải Oscar, trầm mặc, mất tích, ngẩn người, mất trí nhớ do hôn nhân cận huyết, nhìn trời, nhìn trần nhà, ngủ, mặt lạnh, thân thủ nhanh nhạy như bọ chét, cứu Ngô Tà nhiều lần nhất. Trình độ ngôn ngữ tiếng bánh tông cấp 8, tiếng Anh, tiếng Đức xem “Tàng Hải Hoa” để biết thêm chi tiết. [Có thể xem như] một vận động viên toàn năng. Tuổi Không rõ. Theo tác giả Nam Phái Tam Thúc khi trả lời phỏng vấn, tuổi thật của anh phải đến ba con số, nhưng sau đó Tam Thúc lại nói hôm ấy uống rượu nên không tính. Trộm đoán người trong Trương gia thường có tuổi thọ rất cao. Chòm sao Thiên Yết Bọ Cạp – theo như lời tác giả 😉 Chiều cao 180 cm chiều cao do tác giả Nam Phái Tam Thúc đặt ra trong Đạo mộ bút kí phiên bản truyện tranh Biệt danh Muộn Du Bình Ngô Tà ngầm gọi, Tiểu Ca tên gọi trên đường đi,Trương câm điếc , A Khôn tên gọi trước khi gặp Trần Bì A Tứ, Khởi Linh Trần Văn Cẩm gọi. Vũ khí + Hắc Kim cổ đao bị mất tại Xà chiểu quỷ thành, sau lại tìm được một thanh tương tự nhưng nhẹ hơn thanh cũ rất nhiều. + Máu có tác dụng xua đuổi trùng bọ, uy hiếp bánh tông, được bọn Ngô Tà xưng tụng là“Bảo huyết lão Muộn” “Bảo huyết lão Muộn” có thể tạm hiểu là máu xịn chất lượng cao độc quyền Muộn Du Bình = Đặc điểm Ngón giữa và ngón trỏ dài khác thường, mặt vô cảm, ánh mắt bình thản như nước, trầm mặc ít lời, kiệm chữ như vàng, làn da trắng nõn, trên người có hình xăm Kỳ Lân, loại hình xăm này là dùng nhựa của một loại thực vật có gai vẽ nên, bình thường trong suốt, chỉ khi nhiệt độ cơ thể vượt qua mức bình thường mới biến thành màu đen. Cho nên khi Muộn Du Bình đánh nhau kịch liệt hay bị kích động mạnh, hình xăm sẽ hiện ra. Thời cổ xưa người Miêu thường hay bị cảm/sốt, loại hình xăm này có thể dùng để kiểm tra thân nhiệt của trẻ nhỏ. Trang phục + Thường mặc áo mũ màu lam đã được giới thiệu qua trong quyển một, sau khi đánh nhau quần áo hay bị rách hỏng, lúc mất trí nhớ từng mặc quần đùi có hình hai con gà con trên mông. Trích đoạn “Chuẩn bị ổn thỏa xong xuôi, chúng tôi xếp tất mấy thứ đó lên phao nhỏ, sau đó cởi quần áo, chỉ mặc mỗi cái quần đùi rồi từ từ bước xuống hồ. Quần của Muộn Du Bình là do Bàn Tử mua, trên in hình hai con gà con, khiến Vân Thải cười đến suýt ngất.” – Âm sơn cổ lâu chương thứ 19 Đáy hồ. Nhờ đồng chí Bàn Tử chúng ta đã có hình ảnh gà con huyền thoại nhan nhản trong fan art Đạo mộ = + Đồ bảo hộ màu đen. Trích đoạn “Dáng người này vốn rất quen thuộc, nhưng trong một thoáng đó, tôi lại không nhận ra nổi. Hắn mặc bộ quần áo bảo hộ màu đen, sau lưng còn khoác một cái ba lô rõ to.” – Đạo Mộ Bút Ký, quyển 8 – hạ, chương 24 – Giao hẹn và dự tính ?. Giới thiệu nhân vật thần bí khó lường, thân thủ bất phàm, là người thừa kế chính thức chức vị trưởng tộc của gia tộc họ Trương. Ngón giữa và ngón trỏ dài khác thường, vững như Thái sơn, lực hai ngón tay đó cũng vô cùng mạnh mẽ. Máu của anh có thể xua đuổi trùng bọ, từng khiến bánh tông ngàn năm phải quỳ xuống. Vóc dáng cao gầy thư sinh, ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng, trầm mặc ít lời. Ngô Tà bí mật gọi anh là “Muộn Du Bình” bảo là bí mật nhưng thực chất bạn Tà gọi như vậy rất nhiều. Lúc mọi người gặp nguy hiểm anh đều ra tay tương trợ. Ngô Tà cũng nói rằng đi cùng Muộn Du Bình luôn có cảm giác cực kì an toàn. Anh biết dịch dung, giỏi đóng kịch, từng được Ngô Tà ví như diễn viên điện ảnh đạt giải Oscar. Hành tung xuất quỷ nhập thần, chuyên gia mất tích. Thân thế của anh vẫn là một bí ẩn chưa được giải đáp. [Theo nguyên tác] Trương câm điếc * nguyên là người của ông Tứ, do chú Ba mượn từ chỗ ông ta về, người đó luôn đi tìm lại ký ức đã mất của mình. Sau đó tại lần đào trộm mộ ở Xà Chiểu Quỷ Thành, anh đi vào khu “Vẫn Ngọc” **, đến lúc trở ra lại bị mất trí nhớ. Trong phần“Đạo Mộ Bút Ký chi Âm Sơn Cổ Lâu”, Ngô Tà và Bàn Tử đưa anh quay về thôn Ba Nãi, tiếp tục tìm kiếm ký ức đã mất, thân thế bí ẩn của anh dường như cũng dần trở nên rõ ràng. Sau khi vào Trương gia cổ lâu, hồi ức bắt đầu ghép nối với nhau, kết thúc chuỗi ngày không biết bản thân mình là ai của anh. * Trương câm điếc Tiểu Ca họ Trương, lại ít nói, hỏi không đáp nên bị chụp mũ là “câm điếc” suốt trên đường đi đó ”D ** “Vẫn Ngọc” theo như trong truyện giải thích thì đây là một loại thiên thạch đặc biệt có tính chất như ngọc thạch, cực kì quý hiếm vào thời cổ đại. Nếu không nhầm thì ở Xà Chiểu quỷ thành có nơi đoàn đạo mộ tìm thấy loại đá này, hình như vào đây xong quay ra thì anh bị mất trí nhớ, sau đó tuy anh cũng trở lại đây mấy lần lần nào cũng bần thần ngẩn người một hồi nhưng cũng không nhớ lại được gì thêm Trang_Chính Đạo mộ bút ký Tuyến nhân vật Phần sau đây có thể cho bạn biết trước nội dung của tác tam giácBộ ba nam chính của truyện. Lần đầu cùng gặp nhau ở Thất tinh Lỗ vương cung, khi ấy vẫn chưa hình thành quan hệ chặt sẽ. Sau lại cùng nhau trải qua nhiều cuộc chiến, đặc biệt từ khi cả ba tiến vào cuộc triển lãm của Khách sạn Tân Nguyệt gây náo loạn, họ được gọi là 「Thiết tam giác; 鐵三角」, nghĩa là "Tam giác sắt".Ngô Tà tiếng Trung 吳邪 ngoại hiệu Tiểu Tam gia 小三爺, bị Vương Bàn Tử gọi là Thiên Chân 天真, A Ninh gọi Ngô siêu nhân Super吳. Trong đó "Tiểu Tam gia" là do các thủ hạ của Ngô Tam Tỉnh gọi, sau dần người ngoài ai cũng gọi, mà "Thiên Chân" chỉ có Vương Bàn Tử gọi. Ở phần "Tạng Hải Hoa", được gọi Ngô Tiểu Phật gia 吳小彿爺, từ "Sa Hải" được một bộ phận người đọc gọi là Tà Đế 邪帝, biệt danh này về sau cũng được Nam Phái Tam Thúc công vật chính của bộ truyện. Anh xuất thân từ gia đình giàu truyền thống trộm mộ ở Trường Sa là Ngô gia, đây là một gia tộc trộm mộ lớn được liệt vào Lão Cửu Môn 老九門. Là sinh viên trường Đại học Kiến trúc, sau khi tốt nghiệp quyết định mở một tiệm kinh doanh đồ cổ, gọi là Ngô Sơn cư 吳山居. Khi quyển đầu tiên bắt đầu, anh đã cùng người chú của mình, Ngô Tam Tỉnh, tham gia lần trộm mộ đầu đời là Thất tinh Lỗ vương cung. Chính nó đặt ra một loạt các sự kiện sẽ đến trong những quyển tiếp theo. Tính cách hòa đồng dễ nói chuyện nhưng cũng khá độc miệng, từ Chú ba Ngô Tam Tỉnh đến Trương Khởi Linh và Bàn Tử đều bị anh rủa xả qua, đặc biệt là chuyện lén đặt biệt danh "Muộn Du Bình" cho Trương Khởi Linh bởi vì ghét thái độ im bặt của anh ta trong lần đầu gặp mặt. Tuy không có kinh nghiệm trộm mộ, nhưng Ngô Tà lại có bộ óc suy luận vượt bậc bẩm sinh, dù đôi khi bị Vương Bàn Tử cho là không thực tế. Có liên hệ sâu sắc với Trương Khởi Linh, chờ đợi thực hiện "Ước hẹn 10 năm" ở cuối quyển 8 khi Trương Khởi Linh phải vào trấn giữ cửa Thanh của anh là do chính ông nội Ngô Lão Cẩu đặt, lấy âm làm nghĩa, nguyên tên "Ngô Tà" đồng âm với "Vô Tà" 無邪, hai cụm chữ này đều cùng được phát âm là "Wu Xie". Ý nghĩa của cái tên này có liên quan đến dây mơ rễ má giữa anh và Trương gia của Trương Bạch Sơn cùng mối hận thù ngàn năm giữa Trương gia với Uông gia - một thế lực bí ẩn to lớn được nhắc tới gián tiếp bằng danh xưng 『Nó; 它』.Trương Khởi Linh tiếng Trung 張起靈 không rõ tên thật, người thường xưng gọi là Tiểu Ca 小哥, vì luôn im lặng nên Ngô Tà lén gọi Muộn Du Bình 悶油瓶; nghĩa là "Cái bình kín tiếng" hay đơn giản hơn là "Hũ nút"[4]. Tính không nói chuyện của anh còn được người ngoài gọi là Á Ba Trương 啞巴張; "Á Ba" là câm điếc, tức "Trương câm điếc", trong thời kỳ ở cùng Tiểu Trương ca Trương Hải Diêm được gọi thành Đại Trương ca 大張哥.Một thanh niên có quá khứ bí ẩn, Tộc trưởng đương nhiệm và rất có khả năng là cuối cùng của một gia tộc huyền bí ở Trường Bạch Sơn. Anh thường được thuê làm trợ lý cho nhiều cuộc trộm mộ và nổi tiếng vì rất có kinh nghiệm. Thân thủ tuyệt đỉnh, bàn tay phải có ngón trỏ và ngón giữa rất dài chuyên dùng dò xét cơ quan cổ mộ, trên thân luôn có một cây đao quý được gọi là "Hắc kim Cổ đao" 黑金古刀. Một điểm nhận dạng đặc trưng khác của anh, chính là trên ngực có hình xăm Kỳ lân bằng mực từ máu chim bồ câu, chỉ khi vận động mạnh khiến nhiệt độ cơ thể nóng lên mới xuất hiện. Bởi vì chứng mất trí nhớ điển hình của gia tộc, anh thường ít khi tiếp xúc với người khác, chỉ lẳng lặng đi theo những đoàn trộm mộ vào trong các cổ mộ, vì bên trong đó có những manh mối về quá khứ của bản thân anh. Do đó nhìn bên ngoài anh rất vô cảm, nhưng hễ có thể cứu người thì anh không do dự ra tay. Tính cách kín tiếng này của anh bị Ngô Tà đay nghiến vào lần đầu gặp mặt, do vậy Ngô Tà mới lén gọi là "Muộn Du Bình" dù khi nói chuyện vẫn gọi là "Tiểu Ca" như người khác. Tuy nhiên, chính Ngô Tà cũng nhận xét trong "Ngô Tà tư gia Bút ký" rằng cảm thấy rất yên tâm khi ở bên cạnh Trương Khởi Linh. Thay thế cho Ngô Tà vào cửa Thanh Đồng, bị giam vào đó trong 10 năm, sau đó cùng Ngô Tà và Vương Bàn Tử sống tại Ngô Sơn tên "Khởi Linh" không phải tên thật của anh, mà là một danh hiệu truyền thống cho người đứng đầu của gia tộc họ Trương, nghĩa là "Người mang vác quan tài", bởi vì vai trò của Tộc trưởng là đảm nhiệm nhiệm vụ đưa các thành viên của Trương gia an táng tại Trương gia Cổ lâu. Thân thế Tộc trưởng Trương gia của anh khiến anh có vai trò lớn trong việc bảo vệ bí mật 『Chung Cực; 終極』 - một bí ẩn nằm sau cửa Thanh Đồng trên Vân Đỉnh Thiên Bàn Tử tiếng Trung 王胖子 tự xưng Bàn gia 胖爷 và Mô Kim Hiệu úy 摸金校尉.Là một người trộm mộ đến từ phương Bắc, chuyên ở Phan Gia Viên bán đồ cổ, đồng đảng của Ngô Tà và Trương Khởi Linh trong suốt bộ truyện. Tuy rằng dáng người to béo nhưng có thân thủ mạnh mẽ nhanh nhẹn, là một nhà trộm mộ lành nghề có tiếng của Bắc phái. Đặc biệt yêu thích súng ống, hễ xuống cổ mộ thì luôn tìm cách để súng đao không rời người, có sở trường dùng bom công phá. Tuy thân thủ không so được Trương Khởi Linh, nhưng kinh nghiệm thực tế phong phú, trong hoàn cảnh mấu chốt đã nhiều lần giúp Ngô Tà thoát nạn. Tuy nhiên, tính cách ham thích kho báu đặc thù của người trộm mộ, nên thường bị Ngô Tà phàn nàn và bị xem là một điểm không đáng tin cái chết của Vân Thái, Bàn Tử bị đả kích cực lớn và trong nhiều năm sau vẫn quyết ở lại Ba Nãi. Về sau hội ngộ với Ngô Tà khi ở Nepal, góp phần giúp Ngô Tà thực hiện kế hoạch "Sa Hải" và cùng Ngô Tà thực hiện "Ước hẹn 10 năm" đi đón Trương Khởi Linh trở về. Sau khi Trương Khởi Linh ra khởi cửa Thanh Đồng, cả ba cùng sống với nhau trong Ngô Sơn cư của Ngô Cửu Môn và hậu nhânThời kỳ Dân Quốc, có một nhóm gia tộc trộm mộ nổi lên ở vùng Trường Sa, Hồ Nam, họ được giang hồ gọi là 「Lão Cửu Môn; 老九門」 hay 「Cửu Môn Đề đốc; 九門提督」. Trong phạm vi khu vực đó, không ai không biết đến họ. Cả 9 gia tộc này đều có nhân số khổng lồ, chuyên buôn lậu văn vật cổ để kiếm tài sản, cơ hồ sở hữu đồ vàng vật quý hiếm đều phải thông qua 1 trong 9 gia tộc này. Cách gọi "Lão Cửu Môn" này được hình thành bởi vì các thành lớn thời cổ đều có 9 cửa, muốn thông qua thành đều phải chọn 1 trong 9 cửa. Xưng hô "Lão Cửu Môn" chính là muốn nói khi buôn bán ở Trường Sa đều phải tự chọn 1 trong 9 gia tộc này mà kết nói, nếu không sẽ không thể hành nghề. Từ sau khi Trường Sa giải phóng, Lão Cửu Môn trên danh nghĩa đã bị giải thể. Sau đó, trong giang hồ còn xưng gọi "Tân Cửu Môn", nhưng theo Ngô Tà ghi lại thì chỉ là tự phong, vĩnh viễn không sánh bằng Lão Cửu Môn Cửu Môn phân ra làm ba hạng"Thượng Tam môn" 上三門, đều là lão gia tộc giàu có, hơn nữa thân phận cũng đã chính thức được gột sạch. Cả ba gia tộc thuộc hạng này đều có cửa hàng buôn bán, hơn nữa còn có thế lực khổng lồ trong bộ máy nhà Nước, trộm mộ thì chủ yếu chỉ dựa vào thủ hạ của mình."Bình Tam môn" 平三門, đây đều là những anh hùng can đảm, thủ hạ nhiều nhất cũng chỉ là vài người đồ đệ, cả ngày đi ở trong núi. Bọn họ đều tương đối còn tuổi trẻ, hơn nữa tham lam dục vọng cũng rất nặng, giết người cướp của đều làm được, danh tiếng đều là dựa vào chém giết mà thành."Hạ Tam môn" 下三門, đều là thương nhân bán đồ cổ, chủ yếu dựa vào việc mua đi bán lại là chính, tuy rằng bản lĩnh không kém thế nhưng cũng không hay tự mình hoạt động. Có quan hệ giao hảo với 3 gia tộc của Bình Tam môn nhưng ít lai vãn tới Thượng Tam muốn dùng một chữ để nói tóm tắt thì, "Thượng Tam môn" này chính là người của Nhà nước, "Bình Tam môn" là đạo tặc, còn "Hạ Tam môn" còn lại là thương nhân. Từ xưa đến nay, chuyện thương nhân và quan lại cấu kết làm ăn với nhau là chuyện thường, ở nơi này đương nhiên cũng không ngoại lệ. Câu chuyện cụ thể về Lão Cửu Môn được ghi trong hai phiên ngoại "Lão Cửu Môn" và "Ngô Tà tư gia Bút ký" do chính Nam Phái Tam Thúc nhất môn Trương Khải Sơn 張啟山Đứng đầu Lão Cửu Môn, đứng thứ nhất trong Thượng Tam môn. Trương Khải Sơn có biệt xưng Trương Đại Phật gia 張大彿爺, bởi vì trong nhà có một pho tượng Phật rất lớn không biết là được đem tới từ đâu, vì vậy mới được đặt biệt hiệu là "Đại Phật gia". Xuất thân bên ngoài là một gia tộc phát đạt ở Trường Sa, thực tế là một nhánh khác của Trương gia núi Trường Bạch. Cha của ông vốn là con trai của Trương Khởi Linh tiền nhiệm tên Trương Thụy Đồng. Gia tộc này rất bí ẩn, tuổi thọ thường rất cao, do vậy chỉ chấp nhận người trong gia tộc lấy nhau để duy trì huyết thống "Kỳ Lân huyết" 麒麟血 hoàn hảo nhất để có được một Trương Khởi Linh vĩnh cữu. Sau đó cha của Trương Khải Sơn không rõ tên đã cùng một cô gái ngoài gia tộc họ Trương có con, ấy là Trương Khải Sơn. Theo luật lệ, Trương gia phải giết đi cái thai, nhưng người đàn ông chịu mất một cánh tay và rời khỏi Trương gia để cứu vãn, từ đó tạo nên thế lực của Trương Khải Sơn nằm ngoài Trương gia chính thống. Sau khi Trương gia chính gốc sụp đổ, Trương Khải Sơn thu lại rất nhiều người Trương gia, tạo nên một tập đoàn Trương gia lấy ông làm lĩnh tụ. Khoảng năm 1963, Trương Khải Sơn đứng đầu "Lần trộm mộ lớn nhất lịch sử" của Lão Cửu Môn nhưng thất bại thảm hại. Từ đó Trương gia chia làm hai phe, một ủng hộ Trương Khởi Linh tức Muộn Du Bình, một lại phản đối Trương Khởi Linh, sau phe phản đối thắng lợi. Vợ ông là Doãn Tân Nguyệt 尹新月, con gái ông chủ Khách sạn Tân nhị môn Nhị Nguyệt Hồng 二月紅Đứng thứ 2 trong Lão Cửu Môn, là thứ hai trong Thượng Tam môn. Nhị Nguyệt Hồng còn có biệt xưng Nhị gia 二爺 hay Hồng gia 紅爺. Họ Hồng, không rõ tên thật, "Nhị Nguyệt Hồng" chỉ là nghệ danh dùng để làm nghệ sĩ. Nổi danh với nghề xướng Kinh kịch cổ, thực ra là để tiện hành nghề, đồ vật cùng vũ khí đều được để trong rương chứa đồ hát diễn. Việc chọn cách này là để tiện họ đi lại từ Nam ra Bắc mà không bị nghi ngờ. Khi trộm mộ, Nhị Nguyệt Hồng liền chỉ cần một cây trúc mà đu trên vách mộ. Sự tích được biết đến nhiều nhất là vì vợ mà chuộc thân. Vợ của Nhị Nguyệt Hồng không rõ tên họ, vốn là con gái nhà hàng xóm của ông, sau bị bán làm kỹ nữ, nhỏ hơn 5 tuổi so với Nhị gia nên được gọi là "Nha Đầu" 丫頭, nghĩa là "Cô nhóc". Câu chuyện Nhị gia chuộc vợ và tình cảm giữa ông và vợ mình được truyền bá rất nhiều, hoàn toàn không liên quan gì đến thân thế trộm mộ của ông. Sau khi vợ mất, Nhị Nguyệt Hồng trọn đời không lấy thêm vợ. Nhị Nguyệt Hồng qua đời khi 102 tuổi, thọ nhất trong Lão Cửu Môn, có 3 con tam môn Bán Tiệt Lý 半截李Đứng thứ 3 trong Lão Cửu Môn, là thứ ba trong Thượng Tam môn. Bán Tiệt Lý nguyên họ Lý, cũng gọi là Lão Lý 老李. Thời còn trẻ bị đánh gãy chân mà có danh xưng này. Tính tình tàn nhẫn độc ác và đa nghi. Hai tay rất mạnh, hơn nữa lại vô cùng linh hoạt, dáng người thấp bé, hai tay không so với người bình thường còn nhanh hơn nhiều, có thể đi vào rất nhiều nơi mà người thường không vào được, lấy được những thứ rất khó lấy. Ái mộ và yêu thầm chị dâu góa phụ, sau cưới luôn chị dâu và sinh một con tứ môn Trần Bì A Tứ 陳皮阿四Đứng thứ 4 trong Lão Cửu Môn, là đầu tiên trong Bình Tam môn. Trần Bì A Tứ, cũng gọi Tứ A công 四阿公, nguyên là đệ tử của Nhị Nguyệt Hồng. Tính tình tàn nhẫn độc ác, nổi danh nhất chính là việc giết đồ đệ, khi làm đồ đệ của ông ta thì rất nhanh giàu có, cũng có thể bị giết rất nhanh. Do vậy giang hồ cũng gọi là Thế đầu A Tứ 剃頭阿四, tức so việc ông ta giết người chỉ là tiện tay như cạo đầu mà thôi. Bù lại, Trần Bì A Tứ lại được đánh giá là người có thân thủ tốt nhất trong Lão Cửu Môn, một tay cầm viên bi sắt bắn đi so với súng còn chuẩn hơn, còn có thể sử dụng cửu trảo câu phóng ra ngoài mười mấy thước để bắt gà. Vì sự kiện trộm Phật tháp mà bị thủ lĩnh người Miêu chém mù mắt. Sau chết trong chuyến đi đến Vân Đỉnh Thiên ngũ môn Ngô Lão Cẩu 吳老狗Đứng hàng thứ 5 trong Lão Cửu Môn, là thứ hai trong Bình Tam môn. Ngô Lão Cẩu là ông nội của Ngô Tà. Ông thường dùng một con chó đánh hơi mà tìm được các cổ mộ, nên được trong giang hồ xưng là 「Trường Sa Cẩu vương; 長沙狗王」, do vậy ông còn được gọi là Cẩu Ngũ gia 狗五爺. Vợ của Ngô Lão Cẩu, bà nội của Ngô Tà là một con gái nhà khuê các, vì hứng thú việc làm của Ngô Lão Cẩu mà gả cho ông, Ngô Lão Cẩu cũng ở rể tại Hàng Châu. Sau khi Ngô Lão Cẩu qua đời, bà ẩn dật suốt tại Hàng Châu. Xuất thân con cái nhà khuê môn đài các, Ngô lão thái thái từng là bạn từ thuở nhỏ của Hoắc Tiên Cô, sau vì hôn nhân với Ngô Lão Cẩu mà dần xa lánh lục môn Hắc Bối Lão Lục 黑背老六Đứng hàng thứ 6 trong Lão Cửu Môn, là thứ ba trong Bình Tam môn. Hắc Bối Lão Lục, cũng gọi A Lục 阿六, xuất thân là một Đao khách thân thủ đơn độc, là người duy nhất trong Lão Cửu Môn xuất thân võ nghệ. Có tình cảm với một nữ tử Thanh lâu tên Bạch Dì, từng vì tìm lại bà ta mà một thân một mình đến Nam Cương chuộc về. Trong sự kiện Đại Cách mạng Văn hóa vô sản gọi gọn là "Kiếp nạn 10 năm", Hắc Bối Lão Lục cùng Hồng vệ binh xảy ra mâu thuẫn nên bị đánh chết. Là gia tộc duy nhất trong Cửu Môn bị tuyệt thất môn Hoắc Tiên Cô 霍仙姑Đứng hàng thứ 7 trong Lão Cửu Môn, là đầu trong Hạ Tam môn. Hoắc Tiên Cô còn có biệt xưng Thất cô nương 七姑娘, là nữ thủ lĩnh duy nhất trong Lão Cửu Môn. Từng có đoạn cảm tình với Ngô Lão Cẩu, sau lại gả cho quan lớn chính phủ. Nhà họ Hoắc trong Cửu Môn đều lấy nữ giới làm chủ. Mẹ của Hoắc Linh, bà nội của Hoắc Tú Tú, Ngô Tà gọi Hoắc lão thái thái 霍老太太. Trong sự kiện Trương gia Cổ lâu của "Đại kết cục", bị vây hãm trong bẫy mà chết, Ngô Tà chỉ có thể cắt đầu bà ra mai bát môn Tề Thiết Chủy 齊鐵嘴Đứng hàng thứ 8 trong Lão Cửu Môn, là thứ hai trong Hạ Tam môn. Tề Thiết Chủy rất am hiểu hỏi tính bói toán, hơn nữa đều cực kỳ chuẩn, do vậy cũng có biệt danh Kỳ môn Bát toán 奇門八算. Trước khi thành lập, địa bàn của Tề Thiết Chủy chính là trong quán trà cũ coi tướng số ở Trường Sa, so với các Đại môn khác như Trương gia, Hoắc gia cùng Giải gia thì Tề gia lại rất khiêm tốn. So với 8 người khác là cần hàng hóa để có thanh danh, Tề Thiết Chủy lại dựa vào sự mê tín của dân trộm mộ mà có chỗ đứng, nhiều người cũng thường thông qua Quán coi tướng số của Tề gia mà xin quẻ xăm coi bói, do vậy kế sinh nhai đều không cửu môn Giải Cửu Gia 解九爺Đứng hàng thứ 9 trong Lão Cửu Môn, là cuối trong Hạ Tam môn. Giải Cửu Gia là nhỏ nhất, cũng gọi Tiểu Giải Cửu 小解九, cha của Giải Liên Hoàn, ông nội của Giải Vũ Thần. Một người có tâm kế, từng du học Nhật Bản, là người duy nhất trong Lão Cửu Môn có xuất thân học vấn. Giải gia gần như là một gia đình gương mẫu, không giống với những người đã nói phía trước, đặc điểm lớn nhất của Giải gia chính là không có đặc điểm. Đó là một gia tộc có thế lực trung bình nhất, bất kể là thủ hạ, kĩ thuật võ thuật, đường đi, Giải gia đều không phải là xuất chúng nhất, thế nhưng vẫn có chỗ để phát huy tác dụng. Sau khi Lão Cửu Môn bị giải tán, Giải Cửu Gia nương nhờ ở nhà Ngô Lão Cẩu, cùng Ngô gia thiết kế nên kế hoạch lớn chống lại chính phủ, đem một quan tài bí ẩn về dưới Hoàng lăng đời Nam khi giải phóng, "Lão Cửu Môn" đã bị giải thể, nhưng con cháu của họ vẫn được giới giang hồ gọi là "Hậu nhân của Lão Cửu Môn", địa vị cũng có chút liên hệ. Những hậu nhân của Thượng Tam môn hầu như không còn ghi lại, chỉ biết được từ Bình Tam môn trở điTrần Văn Cẩm tiếng Trung 陳文錦 con gái Trần Bì A Tứ, một thành viên của đoàn thám hiểm Tây Sa, là người mà Ngô Tam Tỉnh yêu thương. Bị đưa đến Viện an dưỡng ở Cách Nhĩ Mộc, từ đó phát hiện bí ẩn Vân Đỉnh Thiên cung và Tháp Mộc Đà. Trước khi đến Tháp Mộc Đà, Văn Cẩm để lại sổ tay cho Ngô Tà, giúp anh hiểu được bí mật to lớn về sau của Chung Cực, của liên hoàn kế hoạch từ thời Thượng cổ cũng như sự tồn tại của "Nó".Ngô Nhất Cùng tiếng Trung 吳一窮 con trai cả của Ngô Lão Cẩu, cha của Ngô Tà. Là người duy nhất trong ba anh em Ngô gia không được hướng truyền nghề bởi Ngô Lão Cẩu. Sau khi Ngô Lão Cẩu chết thì đứng đầu Ngô Nhị Bạch tiếng Trung 吳二白 em trai Ngô Nhất Cùng, chú hai của Ngô Tà. Một người đầy cơ trí, từng được Ngô Lão Cẩu đề cử làm đại diện cho Ngô gia, nhưng cuối cùng "cấp trên" lại vừa ý Ngô Tam Tỉnh hơn. Theo mô tả của Ngô Tà "Tính kế với Nhị thúc chẳng khác nào tự tìm chết", cho thấy sự lợi hại của Ngô Nhị Tam Tỉnh tiếng Trung 吳三省 em trai của Ngô Nhất Cùng và Ngô Nhị Bạch, chú ba của Ngô Tà. Một người trộm mộ giàu kinh nghiệm. Căn cứ theo quyển cuối tiết lộ, Ngô Tam Tỉnh có dây mơ rễ má với quá khứ của Lão Cửu Môn, đại diện Ngô gia trong các phi vụ bí mật lớn của tổ chức. Trong phi vụ Tây Sa, chính thức cùng Giải Liên Hoàn hợp tác được thiết kế bởi Giải gia và Ngô gia nhằm chống lại "Nó", cũng thường xuyên hoán đổi thân phận "Ngô Tam Tỉnh" với Giải Liên Linh tiếng Trung 霍玲 con gái Hoắc Tiên Cô. Là một thành viên trong đoàn thám hiểm cổ mộ Tây Sa của 17 năm trước, sau cùng Trần Văn Cẩm được đưa đến Viện an dưỡng, và lại cùng Văn Cẩm đến Vân Đỉnh Thiên cung rồi Tháp Mộc Đà. Căn cứ theo cách nói của Trần Văn Cẩm, Cấm bà mà Ngô Tà gặp trong Viện an dưỡng chính là Hoắc Linh bị thi hóa mà Tú Tú tiếng Trung 霍秀秀 cháu gái Hoắc Tiên Cô, là người cháu gọi Hoắc Linh bằng cô. Hồi nhỏ từng cùng Ngô Tà và Giải Vũ Thần chơi đùa. Diện mạo ngoan ngoãn khả ái nhưng không đơn giản, tâm tư sâu thẳm. Vì sự việc của Hoắc Linh mà tham gia giúp Ngô Tà phá giải bí ẩn đoàn thám hiểm Tây Sa cũng như bí mật to lớn liên quan đến Chung Cực. Sau cái chết của Hoắc lão thái thái, cô trở thành đứng đầu Hoắc Vũ tiếng Trung 齊羽 con trai Tề Thiết Chủy. Ngoại hình rất giống Ngô Tà, vì để bảo hộ Ngô Tà khỏi "Nó" mà Ngô gia từng luyện nét chữ của Ngô Tà y theo Tề Vũ. Một thành viên trong đoàn thám hiểm Tây Sa bị mất Hạt Tử tiếng Trung 黑瞎子 được Ngô Tà gọi là Hắc Nhãn Kính 黑眼镜, vốn họ Tề, là hậu duệ Mãn Thanh quý tộc, cùng tộc với Tề Thiết Chủy. Cao thủ có thân thủ nổi bật, thông đồng với Ngô Tam Tỉnh trà trộn vào đoàn thám hiểm Tháp Mộc Đà của Cầu Đức Khảo. Ở phần hậu truyện "Sa Hải", Hắc Hạt Tử được Ngô Tà nhận làm sư phụ, cùng lên kế hoạch tiêu diệt "Nó".Giải Liên Hoàn tiếng Trung 解連環 đứa con trai thông minh nhất trong 6 người con của Giải Cửu Gia. Thành viên của đoàn khảo cổ Tây Sa. Do tướng mạo và tuổi tác tương tự, Giải Liên Hoàn cùng Ngô Tam Tỉnh lên kế hoạch lớn thay vai trò của nhau. Trong suốt quá trình trưởng thành của Ngô Tà, anh tiếp xúc tới hai "Tam thúc" mà không biết được. Sau khi Ngô Tam Tỉnh chính thức biến mất ở Tháp Mộc Đà, Giải Liên Hoàn trú ở dưới căn hầm của nhà Ngô Tam Tỉnh và bị Ngô Tà phát hiện. Trước khi lần nữa biến mất, Giải Liên Hoàn viết lại phong thư cho Ngô Tà, đoạn nội dung được ghi trong phần cuối của "Đại kết cục", cho biết âm mưu cực lớn mà Giải gia cùng Ngô gia thiết kế và do Giải Liên Hoàn cùng Ngô Tam Tỉnh thay nhau thực Vũ Thần tiếng Trung 解雨臣 nghệ danh Giải Ngữ Hoa 解語花, Ngô Tà và người nhà xưng gọi Tiểu Hoa 小花, giang hồ xưng gọi Hoa Nhi gia 花兒爺. Cháu nội của Giải Cửu Gia, trên danh nghĩa là con trai của Giải Liên Hoàn, thực chất Giải Vũ Thần là con của một trong các con trai lớn của Giải Cửu Gia và được đem làm Kế tự cho Giải Liên Hoàn Chi tiết được tiết lộ trong phần Hạ Tuế Thiên 2015. Từ khi 8 tuổi, Giải Vũ Thần đã thay cha và ông nội làm chủ Giải gia, từng chơi cùng Ngô Tà và Hoắc Tú Tú khi còn nhỏ. Vì bái Nhị Nguyệt Hồng làm thầy, Giải Vũ Thần tinh thông nghệ thuật Kịch cổ, bên cạnh đó là thuật Súc cốt và dịch dung phi phàm. Bên ngoài hành nghề kinh doanh, Giải Vũ Thần sở hữu khối tài sản khổng lồ, đây là nền tảng nguồn kinh tế thực sự của Ngô gia lẫn Giải gia được thiết lập từ đời Giải Cửu nhân vật khácChu Mục vương tiếng Trung 周穆王 vị Thiên tử lên ngôi năm 55 tuổi của nhà Chu thời Thượng cổ. Vì muốn trường sinh vĩnh cữu, đã lập nên kế hoạch năm và sử dụng Ngọc dũng 玉俑 làm công cụ trường Diện sinh tiếng Trung 鐵面生 một quân sư thời Xuân Thu Chiến Quốc, có tài phong thủy và tri thức lớn về trộm mộ, trợ giúp Lỗ Thương Thương vương tiếng Trung 魯殤王 được Vua nước Lỗ khi ấy chỉ tước Công phong làm tước Vương, từ đó có thể lấy Ngọc Tàng Hải tiếng Trung 汪藏海, một nhà phong thủy và kiến trúc sư đại tài thời nhà Đức Khảo tiếng Trung 裘德考 bổn danh Cox Hendry, làm việc tại một trường Công giáo ở Trường Sa, là một trong số những người Mỹ vào Trung Quốc theo phong trào Đông tiến thời kỳ Quốc Dân Đảng. Bản tính nham hiểm, lừa đi cuốn Sách lụa Chiến Quốc từ tay Ngô Lão Cẩu, từ đó phát sinh sự đam mê nghiên cứu về bí mật bị ẩn giấu trong cuốn sách Ninh tiếng Trung 阿寧 một kẻ trộm mộ và là nhân vật nữ đầu tiên của bộ truyện. Lính đánh thuê được công ty của Cầu Đức Khảo thuê, thường có nhiệm vụ dẫn đầu đoàn lính đánh thuê hoàn thành những nghiên cứu của công ty đặt Tử tiếng Trung 順子 dẫn đường cho nhóm Ngô Tà lên Vân Đỉnh Thiên cung. Một tay chân của Ngô Tam Tử tiếng Trung 潘子 tay chân đắc lực của Ngô Tam Tỉnh. Tính tình hào sảng, trung thành và tận tụy tuyệt đối với Ngô Tam Tỉnh, cũng rất chiếu cố Ngô Tà trong nhiều phi vụ trộm mộ nguy hiểm. Sau vì cứu Ngô Tà ra khỏi Trương gia Cổ lâu mà Minh tiếng Trung 王盟 một người làm thuê trong cửa hiệu Ngô Sơn cư của Ngô Vạn Đường tiếng Trung 金萬堂 một chủ tiệm đồ cổ, răng nạm vàng, có vai trò quan trọng trong việc chỉ dẫn Ngô Tà bắt đầu xuống Thất tinh Lỗ vương cung và nhiều sự vụ quan trọng về sau. Từng tham gia phiên dịch sách thư trong "Cuộc trộm mộ lớn nhất lịch sử" đã làm lụn bại Lão Cửu Tử Dương tiếng Trung 解子揚 bạn thân từ nhỏ của Ngô Tà, bị Ngô Tà quen gọi thành Lão Dương 老癢; chữ Dương này nghĩa là "Ngứa ngáy". Tuy là họ Giải, nhưng Ngô Tam Tỉnh nói là không có quan hệ gì với họ Giải của Giải Cửu Gia. Đi theo anh họ trộm mộ ở Tần Lĩnh mà bị bắt bỏ tù. Trong lần đi trộm mộ đó, phát hiện mình có năng lực “Vật chất hóa”, từ chết mà sống lại, sau vì muốn loại bỏ năng lực này mà mời Ngô Tà đi đến Tần Lĩnh. Sau khi kết thúc sự kiện Tần Lĩnh, Giải Tử Dương giải thích từ đầu chí cuối cho Ngô Tà, rồi bảo mình đi ra hải Thái tiếng Trung 雲綵 một thiếu nữ người dân tộc Dao, con gái của A Quý - chủ nhà cưu mang Thiết tam giác khi còn ở Ba Nãi. Xinh đẹp thông tuệ, là người Vương Bàn Tử yêu thích. Luôn cố ý tiếp cận Trương Khởi Linh, sau bị Hắc ảnh Trương Tháp Tháp giết hại. Thực đơn Đạo mộ bút ký Xem thêm Tham khảo Cốt truyện Chuyển thể Bố cục sách Các yếu tố cốt truyện Tuyến nhân vật Danh từ Liên quan Đạo Đạo giáo Đạo hàm Đạo mộ bút ký tiểu thuyết Đạo Quang Đạo đức Đạo luật cải cách và bảo vệ người tiêu dùng trên phố Wall Đạo luật Smith xét xử các lãnh đạo Đảng Cộng sản Đạo Cao Đài Đạo đức với việc ăn thịt Tài liệu tham khảo WikiPedia Đạo mộ bút ký

hắc kim cổ đao